Khám Phá Các Điểm Đến Du Lịch

Hành trình đến với Cực Tây Tổ Quốc – Apa Chải

24/09/2019 Bởi:Admin
Hành trình đến với Cực Tây Tổ Quốc – Apa Chải

Bạn đã chinh phục được bao nhiêu cột mốc số 0 ( cột mốc không có số) trên dải đất hình chữ S này ?

Điểm đến hôm nay Du lịch Việt Phong giới thiệu đến các bạn là một trong bốn cực của lãnh thổ Việt Nam. Cực Tây Apa Chải nằm trong địa phận của tỉnh Điện Biên được xem là một trong những điểm cực khó chinh phục nhất. Nơi đây là vùng biên giới của Việt Nam giao với Trung Quốc và Lào – Một con gà gáy ba nước đều nghe.

Apa Chải nằm giữa xã Xín Thầu, huyện Mường Nhé, nơi đặt cột mốc đánh dấu lãnh thổ Việt Nam. Để đến được đây bạn phải trải qua ít nhất 500km từ thành phố Hà Nội lên đến tỉnh Điện Biên. Chuyến đi của chúng tôi bắt đầu từ tối thứ 5 trên chiếc xe giường nằm từ bến xe Bát Giáp ngủ qua đêm trên xe, sáng sớm hôm sau là đã có mặt tại bến xe Điện Biên. Cái cảm giác sáng sớm thức dậy ở một thành phố khác thật tuyệt! Cuộc hành trình đi lên đến cột mốc của chúng tôi không dừng lại.  Sương sớm bao phủ, xe chúng tôi xuất phát đến thẳng đồn biên phòng 317. Qua những chặng đường núi quanh co gập ghềnh chúng tôi nghỉ chân, ăn trưa tại Mường Chà. Trên đường đi có thể bắt gặp những cánh đồng lúa ngả vàng vào cuối tháng 8 đầu tháng 9, những cánh đồng mạ xanh mướt vào cuối tháng 1 đầu tháng 2 và đến tháng 11, 12 cũng là thời điểm đẹp với hoa Dã Quỳ trên dọc đường đi. Thời gian trôi qua đến khoảng chiều tối, chúng tôi đã có mặt tại đồn biên phòng 317. Đến đây chúng tôi được các chiến sĩ bộ đội biên phòng sắp xếp chỗ ăn, ngủ nghỉ và được giao lưu văn nghệ hòa mình cùng với nếp sống nơi biên cương. Sáng sớm hôm sau, chúng tôi tỉnh dậy theo kẻng báo thức của đồn biên phòng và chuẩn bị cho quãng đường gần 10km. Vì an ninh vùng biên giới nên bất cứ đoàn nào lên cũng đều được cán bộ dẫn đường, đi qua 7km quãng đường khá xấu đầy bùn đất chúng tôi đã có mặt tại chân núi bắt đầu hành trình leo núi gian nan hơn. Từ chân núi đến cột mốc số 0 có thể chia ra làm 2 quãng nữa: nửa chặng đường đầu khó leo với núi đá, rừng và con đường mòn xuyên qua rừng cỏ tranh. Trên những phiến đá, rêu xanh phủ kín, có những đoạn dốc ngược phải dùng dây kéo nhau lên chúng tôi mới qua được. Chặng sau của hành trình leo núi nhẹ nhàng hơn, những con dốc ngắn lại, thấp hơn, thay vào đó là con đường mòn xinh đẹp xuyên qua những tán cây và rặng hoa rừng, hoa sim tím dọc hai bên lối mòn, tiếng chim líu lo, tiếng suối róc rách chảy xua tan bớt những mệt nhọc ban đầu. Những cung đường càng thêm khó khăn và có phần nguy hiểm khi đi vào mùa mưa. Gian nan là thế vất vả là thế, nhưng khi đến được vùng biên giới chạm tay vào cột một hình tam giác đứng với 3 mặt chữ của 3 nước Việt Nam, Lào, Trung Quốc thì tự hòa vô cùng, hãnh diện vô cùng. Đứng trên đỉnh nhìn quang cảnh rừng núi nước bạn liên tiếp nhau hòa cùng màu sắc của bầu trời trắng xanh tạo mênh mông bao la và rộng lớn, các đồi núi. Đoạn đường xuống núi thì đơn giản và đỡ mệt hơn rất nhiều. Trờ về đồn biên phòng, chia tay tạm biệt các chiến sĩ, chúng tôi lên đường trở về Mường Nhé. Khung cảnh đẹp như tranh của thung lũng Mường Chà, đèo Cò Chạy, đèo Ma Thì Hồ,.. và những bản làng rực rỡ bên màu xanh ngát cứ lần lượt hiện ra qua cửa kính xe. Chúng tôi đến Mường Nhé khi mặt trời gửi tặng những ánh nắng cuối ngày đỏ rực lên nền trời xanh thẫm. Mường Nhé trong màu xanh của núi rừng, màu vàng cam của con đường chờ trải nhựa, nếp nhà sàn tỏa khói ấm lam chiều thật là êm đềm, thơ mộng.

Tạm biệt Apa Chải, tạm biệt Mường Chà, Mường Nhé chúng tôi về Điện Biên ra bến xe trở về Hà Nội vảo sáng sớm. Bắt đầu cho tuần làm việc mới với những hứng khởi mới trên mảnh đất quen thuộc.

Hằng Nuti

Viết bình luận
VN EN